Read through the most famous quotes by topic #vietnam
Zachary smiles, and I wonder if he's felling different. Because standing out here waist deep in Gossimer Lake, next to my best friend, I'm feeling different-light and good and maybe even holy. ↗
Hell had been his Vietnam. It had stamped its mark on him for all eternity, and no amount of denial or self-imposed ignorance was going to change it. Ever. ↗
#dean-winchester #hell #sam-winchester #suffering #supernatural
You remember all those phrases about how "these people" - Asians - don't value human life like we do. Well if you spend any time around them, you discover that they love their children just as much as we love ours. That is certainly true of the Vietnamese. ↗
It was my view then, and still is, that you don't make war without knowing why. Knowledge of course, is always imperfect, but it seemed to me that when a nation goes to war it must have reasonable confidence in the justice and imperative of its cause. You can't fix your mistakes. Once people are dead, you can't make them undead. ↗
He ran as he'd never run before, with neither hope nor despair. He ran because the world was divided into opposites and his side had already been chosen for him, his only choice being whether or not to play his part with heart and courage. He ran because fate had placed him in a position of responsibility and he had accepted the burden. He ran because his self-respect required it. He ran because he loved his friends and this was the only thing he could do to end the madness that was killing and maiming them. ↗
Khi ta mỉm cười và nói – không sao là riêng mình ta biết đang đau xé lòng chứ không ít Khi ai đó khuyên ta cố gắng sống đi đừng mỏi mệt ta chỉ biết lắc đầu – giá như là trẻ con… Trong suốt cuộc đời ta nhiều lần đã nhìn thấy những vết thương những giọt nước mắt rơi không thành tiếng những lần gượng cười mà nỗi đau nổi lên theo từng đường gân thớ thịt những người sống mà không hề biết rằng mình đã chết mãi đến tận cuối đời… Từ lúc nào đó ta không còn ước mong gì nữa khi ngước nhìn bầu trời tự mình xoa tay để cho mình hơi ấm xếp lại những cuối tuần vào một chiếc hộp rồi buộc lên nó những ánh nhìn vô cảm biết đến bao giờ mới mở ra? Khi ta mỉm cười và nói – có gì đâu phải xót xa? là riêng mình ta biết bờ môi đang lem đầy đắng chát Khi ai đó choàng người ta bằng một cái ôm thật chặt ta không hề muốn đánh rơi hơi ấm kia chút nào ! Giá như có thể trả lại được con đường mà ta từng bước đi bên cạnh nhau trả lại những dỗi hờn vào thời gian chờ đợi trả lại những nghi ngờ vào một câu hỏi trả lại bàn tay cho bàn tay, bờ vai cho bờ vai và con người cho con người lần đầu tập nói dối ta có thật lòng yêu? Cuộc đời giành giật từng ngày nắng và tặng cho ta hết những đêm thâu thêm giấc ngủ khóa cửa bỏ trái tim tự co ro ngoài hiên vắng ta đã đi hết mùa đông mà vẫn tin rằng mùa đông chưa bao giờ về đến lầm lũi như một người nhìn thấy cuối đường là ánh lửa mà cứ lo vụt tắt ta kiệt sức vì lo toan… Khi ta mỉm cười và nói – cảm ơn là riêng mình ta biết không chút nào muốn thế Khi ai đó bày cho ta cách xóa đi một phần trí nhớ sao ta không chọn lựa để quên? Nếu bão tố có thật sự đi qua cuộc đời này chỉ trong một đêm chẳng phải khoảnh khắc bình minh trong suy nghĩ của ta là đẹp nhất? Nếu bão tố có thật sự đi qua cuộc đời này chỉ trong một giây phút chẳng phải những gì ta cần chỉ là được xiết tay nhau? Khi ta mỉm cười và nói – thật sự rất đau là riêng mình ta biết ta cần bắt đầu lại… ” - Khi ta mỉm cười và nói... ↗
The object of my relationship with Vietnam has been to heal the wounds that exist, particularly among our veterans, and to move forward with a positive relationship,... Apparently some in the Vietnamese government don't want to do that and that's their decision. ↗
#among #apparently #been #decision #exist